Game PC

Khi “Tiếng Gọi” Spin-off Trở Thành “Tiếng Vọng” Lạc Lõng: 8 Tựa Game Ăn Theo Khiến Fan Hụt Hẫng

Thế giới game rộng lớn đôi khi cũng giống như một cuốn phim dài tập, với những phần chính cuốn hút và những tập phim “ăn theo” đầy hứa hẹn. Chúng ta, những người hâm mộ, thường đón nhận những tựa game spin-off với một niềm tin mãnh liệt, một hy vọng về việc khám phá sâu hơn những góc khuất của thế giới mình yêu thích, hay đơn giản là được tái ngộ với những nhân vật phụ mình từng ngưỡng mộ. Nhưng thực tế, không phải lúc nào những cuộc phiêu lưu mở rộng ấy cũng mang lại dư vị ngọt ngào. Có những lúc, “tiếng gọi” của một spin-off lại chỉ là “tiếng vọng” lạc lõng, để lại trong lòng game thủ một cảm giác hụt hẫng khó tả, thậm chí là làm mờ đi ánh hào quang của cả thương hiệu.

Khi các nhà phát triển cố gắng kéo dài “đoàn tàu tiền bạc” bằng những ý tưởng không cần thiết, chúng ta thường chứng kiến những tựa game ăn theo ra đời mà dường như không ai thực sự mong muốn. Đó có thể là một phần hậu truyện “giả tạo” không mấy ý nghĩa, hoặc một cuộc phiêu lưu riêng dành cho nhân vật phụ mà cộng đồng chưa bao giờ đòi hỏi. Dù vô tình hay cố ý, những “nước cờ” sai lầm này không chỉ khiến chúng ta thất vọng mà còn có thể làm phai nhạt tình cảm dành cho cả một dòng game huyền thoại. Hôm nay, chúng ta hãy cùng tingamehot.com nhìn lại những cái tên đã từng khiến cộng đồng game thủ phải thở dài, những spin-off lẽ ra không bao giờ nên tồn tại.

8. Shadow the Hedgehog: Khi Cái “Chất” Đổi Lấy Sự Gượng Ép

Thập niên 2000 là một giai đoạn đầy biến động trong ngành game, một cuộc chạy đua ngầm giữa các nhà phát triển xem ai có thể tạo ra sản phẩm “ngầu” hơn, “trưởng thành” hơn. Những bảng màu tươi sáng của thập niên 90 dần được thay thế bằng gam màu tối tăm, u ám, cố gắng hướng đến một đối tượng người chơi lớn tuổi hơn. Và Shadow the Hedgehog chính là một “nạn nhân” của trào lưu đáng sợ này.

Sonic vốn dĩ đã rất “ngầu”, nhưng Sega lại muốn “ngầu” hơn nữa, và thế là Shadow, nhân vật phản diện-phản anh hùng từng gây ấn tượng, được đẩy lên làm nhân vật chính trong một tựa game riêng. Thay vì những khả năng siêu tốc độ quen thuộc của Sonic, chúng ta được chứng kiến Shadow sử dụng… súng. Đúng vậy, Shadow the Hedgehog cầm súng, và mọi thứ trong game đều được đẩy lên một cách nghiêm túc đến mức thiếu đi sự hài hước, dí dỏm cần có. Cốt truyện xoay quanh việc khám phá nguồn gốc của Shadow được kể một cách nặng nề, thiếu điểm nhấn, khiến game thủ cảm thấy ngột ngạt. Dù lối chơi ở mức chấp nhận được, nhưng rõ ràng, đây là một spin-off mà có lẽ không ai thực sự cần, và doanh số của game đã phản ánh điều đó. Cảm giác chung là một sự gượng ép đến khó chịu, như thể nhà phát triển đã cố gắng “người lớn hóa” một thương hiệu vốn dĩ đã có phong cách riêng.

Shadow the Hedgehog bay lượn giữa những binh đoàn, thể hiện phong cách hành động mới trong game spin-off cùng tên.Shadow the Hedgehog bay lượn giữa những binh đoàn, thể hiện phong cách hành động mới trong game spin-off cùng tên.

7. Mortal Kombat Mythologies: Sub-Zero: Cố Gắng Đổi Mới Không Thành Công

Năm 1997 là thời kỳ “dậy thì” của các nhà phát triển game. Công nghệ còn non trẻ, mọi người vẫn đang tìm kiếm công thức thành công cho game thủ, và tinh thần thử nghiệm được đẩy lên đỉnh điểm. Giữa bối cảnh đó, Mortal Kombat Mythologies: Sub-Zero ra đời với tham vọng trở thành một dòng game spin-off mới. May mắn thay, chỉ có một tựa game này được phát hành dưới cái tên đó.

Ý tưởng biến Mortal Kombat thành một game đi cảnh beat ’em up nghe có vẻ ổn trên lý thuyết, nhưng việc thực hiện lại là một thảm họa. Nhiều game thủ có lẽ vẫn còn nhớ cảm giác hụt hẫng khi thuê đĩa game này về chơi: tổ hợp chiêu thức hạn chế, đồ họa thiếu sức sống, và nhìn chung là trò chơi không hề vui chút nào. Game đã cố gắng đưa cốt truyện vào sâu hơn thông qua lối chơi đi cảnh, nhưng sự nặng nề của nhân vật và hệ thống điều khiển cứng nhắc đã làm mất đi cái “chất” nhanh, mạnh của Mortal Kombat. Một spin-off cố gắng khai thác cốt truyện nhân vật nhưng lại đánh mất giá trị cốt lõi của thương hiệu gốc, để lại ấn tượng về một sản phẩm làm vội vã, thiếu đầu tư.

Sub-Zero thi triển đòn đánh trong Mortal Kombat Mythologies: Sub-Zero, thể hiện lối chơi đi cảnh beat 'em up khác biệt.Sub-Zero thi triển đòn đánh trong Mortal Kombat Mythologies: Sub-Zero, thể hiện lối chơi đi cảnh beat 'em up khác biệt.

6. Resident Evil: The Umbrella Chronicles: Khi Kinh Dị Bỗng Chốc Quá Dễ Dàng

Capcom không phải là hãng game đầu tiên thử sức với spin-off trên nền tảng Wii, nhưng chắc chắn họ là một trong những cái tên lớn nhất dám thử nghiệm. Resident Evil: The Umbrella Chronicles đã biến thể loại kinh dị sinh tồn kinh điển của Resident Evil thành một game bắn súng light gun. Đây là một sự thay đổi thể loại đầy táo bạo, nhưng đáng tiếc, nó lại không mang lại hiệu quả như mong đợi.

Trò chơi này quá dễ. Tất cả yếu tố kinh dị đều biến mất khi bạn chỉ việc chĩa súng và tiêu diệt mọi thứ trước mặt. Dù phức tạp hơn một chút so với những tựa game như House of the Dead, nhưng việc không cần phải vật lộn với hệ thống nhắm bắn phức tạp, hay cảm giác bị truy đuổi trong tuyệt vọng, đã tước đi những gì làm nên sự đặc biệt của series. Spin-off này mang đến trải nghiệm arcade thú vị cho những buổi giải trí ngắn ngủi, nhưng lại thiếu đi chiều sâu và cảm giác căng thẳng mà một tựa game Resident Evil cần có. Nó khiến người chơi cảm thấy như đang xem một thước phim hành động hơn là được hòa mình vào thế giới sinh tồn đầy rẫy hiểm nguy.

Nhân vật chiến đấu với zombie trong Resident Evil: The Umbrella Chronicles, đại diện cho thể loại bắn súng góc nhìn thứ nhất trên Wii trên Wii.Nhân vật chiến đấu với zombie trong Resident Evil: The Umbrella Chronicles, đại diện cho thể loại bắn súng góc nhìn thứ nhất trên Wii trên Wii.

5. Uncharted: Fight For Fortune: Lạc Lối Giữa Bản Đồ Thẻ Bài

Khi nhắc đến Uncharted, chúng ta thường nghĩ ngay đến những trường đoạn hành động gay cấn, những cuộc đối thoại sắc sảo và đồ họa tuyệt đỉnh. Vậy nên, thật khó tin khi Sony lại nghĩ rằng nó sẽ trở thành một tựa game thẻ bài tuyệt vời.

Dù ý tưởng này ban đầu có vẻ không mấy khả thi, chúng ta đã chứng kiến nhiều game thẻ bài thành công dựa trên các thương hiệu hành động lớn như Gwent hay Hearthstone. Lý do chúng thành công là vì những thế giới đó đầy rẫy các sinh vật kỳ dị và phép thuật. Ngược lại, Uncharted: Fight For Fortune giống như một phiên bản đơn giản hóa của Magic The Gathering, nhưng lại chỉ có những con người bình thường.

Điều này nghe có vẻ chán chường, và thực tế là vậy. Cơ chế chơi đơn giản, một bản sao mờ nhạt của Magic, và dù có chế độ nhiều người chơi, phần chơi đơn lại quá sơ sài. Thậm chí, nhà phát triển còn có “gan” để thêm DLC vào tựa game này. Nếu bạn là một người cực kỳ khao khát game cho PS Vita và đang trong một chuyến đi dài, có lẽ bạn có thể tìm thấy chút niềm vui ở đây. Nhưng với phần lớn game thủ trên thế giới, đây là một spin-off nên được tránh xa. Nó như một nốt lạc điệu trong bản giao hưởng phiêu lưu kỳ vĩ của Nathan Drake.

Giao diện thẻ bài trong Uncharted: Fight For Fortune, một spin-off chiến thuật số ít người biết đến.Giao diện thẻ bài trong Uncharted: Fight For Fortune, một spin-off chiến thuật số ít người biết đến.

4. Dragon Ball: Ultimate Tenkaichi: Khi QTE Nuốt Chửng Sự Tự Do

Thương hiệu Dragon Ball Z đã có vô số tựa game, nhưng ít có cái tên nào nắm bắt được tinh thần của anime tốt như series Budokai Tenkaichi. Tuy nhiên, series này đã kết thúc ở thế hệ PS2. Năm 2011, Dragon Ball Z: Ultimate Tenkaichi ra đời, và nhiều người ngay lập tức hy vọng đây sẽ là thế hệ kế nhiệm của những tựa game huyền thoại đó.

Thực tế lại không phải vậy. Trò chơi này hầu như không giống series Budokai Tenkaichi chút nào, mà thay vào đó là một sự pha trộn kỳ lạ giữa các sự kiện Quicktime Event (QTE) và lối chiến đấu cơ bản đến mức một đứa trẻ cũng có thể làm chủ. Tất cả sự phức tạp và thử thách từng có trong các game trước đã biến mất trong spin-off đầy tham vọng nhưng cũng đầy thất vọng này.

Vấn đề chính nằm ở sự kiểm soát, hay đúng hơn là sự thiếu kiểm soát. Bạn chỉ có thể tung ra vài đòn đánh trước khi bị cuốn vào những chuỗi QTE cực kỳ điện ảnh nhưng nông cạn. Dù nhìn rất “ngầu” khi hành động, bạn phần lớn chỉ là một khán giả. Nếu vậy, tại sao chúng ta không bật TV lên và xem anime luôn cho rồi? Cảm giác như bị tước đi quyền làm chủ số phận của mình trong một trận chiến nảy lửa, điều mà không một fan Dragon Ball nào mong muốn.

Goku và Vegeta trong một cảnh chiến đấu đậm chất anime của Dragon Ball: Ultimate Tenkaichi.Goku và Vegeta trong một cảnh chiến đấu đậm chất anime của Dragon Ball: Ultimate Tenkaichi.

3. Bomberman: Act Zero: Một Bomberman Trưởng Thành Lỗi Thời

Bomberman: Act Zero chịu chung số phận với Shadow the Hedgehog: bị cuốn vào trào lưu “ngầu hóa” mọi thứ của thập niên 2000. Bomberman từng là một trong những tựa game độc đáo nhất thời N64 với phong cách dễ thương, nhưng rõ ràng phong cách đó không phù hợp với xu hướng “người lớn” của thị trường game giữa những năm 2000. Vậy là gì? Họ biến nó trở nên xấu xí, thay đổi rất ít về lối chơi cốt lõi, và thêm chữ “Zero” vào tiêu đề. Tuyệt vời.

Kết quả không nằm ngoài dự đoán. Lối chơi hoàn toàn nhàm chán, và đồ họa, thật lòng mà nói, nhìn còn kém hấp dẫn hơn cả trên N64. Thêm vào đó là một cốt truyện tự cho là nghiêm túc một cách lố bịch. Không cần phải nói, tựa game này đã “bom” ngay khi vừa ra mắt. Đó là một nỗ lực biến đổi thương hiệu nhưng lại thất bại thảm hại, đánh mất đi cái hồn vui tươi, sáng tạo của Bomberman gốc để rồi chìm vào quên lãng.

Bomberman trong diện mạo u tối, "người lớn" hóa trong Bomberman: Act Zero, một nỗ lực thay đổi thất bại.Bomberman trong diện mạo u tối, "người lớn" hóa trong Bomberman: Act Zero, một nỗ lực thay đổi thất bại.

2. Metal Gear Survive: Làm Thế Nào Để Hủy Hoại Một Thương Hiệu

Metal Gear Survive là một vết nhơ đối với cái tên Metal Gear. Không chỉ đẩy Hideo Kojima ra đi, Konami còn quyết định báng bổ tài sản duy nhất còn giá trị trong thư viện game của mình.

Tựa game này là mọi thứ mà Metal Gear không phải: không thông minh, không vui để chơi, không hấp dẫn để theo dõi, và chắc chắn không phải một câu chuyện lôi cuốn. Đây chỉ là cái tên của thương hiệu được gắn lên một đống rác. Dù tuyên bố là một game sinh tồn, các yếu tố sinh tồn lại yếu kém so với các game cùng thời. “Điểm sáng” duy nhất có lẽ là việc nó sử dụng engine của Metal Gear Solid V: The Phantom Pain, điều này ít nhất giúp cho việc di chuyển trong game không quá tệ.

Nhưng một engine tốt cũng chỉ có thể cứu vãn được chừng đó. Thay vì thâm nhập vào các căn cứ địch, bạn sẽ phải bảo vệ căn cứ của mình khỏi những con zombie pha lê. Điều này nghe có vẻ không quá điên rồ đối với series, nhưng lại thiếu đi chiều sâu để hỗ trợ nó. Đánh đuổi chúng khi chúng trèo tường vài lần đầu có vẻ ổn, nhưng bạn sẽ nhanh chóng nhận ra game chẳng có gì khác để cung cấp. Bạn có thể chơi toàn bộ game ở chế độ co-op, điều này thật tuyệt, nhưng bạn cũng có thể đi cùng bạn bè bơi vào vùng nước đầy cá mập và có lẽ sẽ vui hơn. Một sự phản bội đối với di sản mà Kojima đã dày công xây dựng.

Một đám thây ma tinh thể (zombie) đáng sợ trong Metal Gear Survive, yếu tố sinh tồn chủ đạo của game.Một đám thây ma tinh thể (zombie) đáng sợ trong Metal Gear Survive, yếu tố sinh tồn chủ đạo của game.

1. Left Alive: Khi Sự Trở Lại Của Huyền Thoại Chỉ Còn Là Nỗi Thất Vọng

Thành thật mà nói, cá nhân tôi không ghét Left Alive, nhưng tôi phải thừa nhận rằng nó không hề hay một chút nào. Là một spin-off của series Front Mission vốn đã kén người chơi, ngay từ đầu nó đã không có nhiều điều để dựa vào.

Lối chơi của Left Alive về cơ bản là một phiên bản “đồ giả” của Metal Gear Solid. Nó có yếu tố lén lút, vũ khí giảm thanh và robot (mech), nhưng không có gì trong số đó mang lại cảm giác chơi tốt. Mọi thứ đều rất cứng nhắc, và phải mất rất nhiều bản cập nhật mới có thể khiến game trở nên “chơi được”, vì độ khó ban đầu quá vô lý đến nỗi bạn gần như không có cơ hội chiến thắng bất kỳ cuộc chạm trán nào.

Bạn sẽ được chơi dưới góc nhìn của nhiều nhân vật khác nhau trong cuộc chiến, điều này khá thú vị. Nhưng thật không may, bản thân lối chơi lại không mấy hấp dẫn. Bạn sẽ lén lút, ẩn nấp, bắn tỉa vài phát vào đầu, lặp đi lặp lại với những phân đoạn điều khiển mech (Wanzer) thô cứng không thường xuyên, nhưng ngay cả những phân đoạn đó cũng không mấy ấn tượng. Nếu bạn đang “khát” một game hành động lén lút, Left Alive có thể tạm chấp nhận được trong bối cảnh ít lựa chọn hiện nay, nhưng theo bất kỳ tiêu chuẩn nào, đây không phải là một tựa game được làm tốt. Một tiếng thở dài cho những ai từng yêu mến Front Mission và mong đợi một sự trở lại hoành tráng.

Nhân vật ẩn mình trong Left Alive, thể hiện lối chơi hành động lén lút trong spin-off của Front Mission.Nhân vật ẩn mình trong Left Alive, thể hiện lối chơi hành động lén lút trong spin-off của Front Mission.


Những câu chuyện về 8 tựa game spin-off này là lời nhắc nhở rằng không phải lúc nào ý tưởng mở rộng vũ trụ game cũng mang lại kết quả như mong đợi. Đôi khi, chính sự cố gắng quá mức hoặc đi chệch hướng khỏi giá trị cốt lõi đã làm tổn thương lòng tin và tình yêu của người hâm mộ. Chúng ta luôn hy vọng vào những cuộc phiêu lưu mới, những khám phá sâu sắc hơn trong thế giới game mà mình gắn bó, nhưng cũng phải học cách chấp nhận rằng không phải mọi “tiếng gọi” đều là định mệnh. Hy vọng rằng, những bài học từ các spin-off đáng quên này sẽ là kim chỉ nam để các nhà phát triển tạo ra những sản phẩm chất lượng hơn trong tương lai, và chúng ta, những game thủ, sẽ luôn có những trải nghiệm đáng nhớ, không phải những nỗi thất vọng chông chênh. Bạn còn nhớ tựa game spin-off nào đã khiến mình “đau lòng” nhất không? Hãy chia sẻ câu chuyện của bạn cùng tingamehot.com ở phần bình luận nhé!

Related posts

8 Cách Khiến Lần Chơi Lại GTA 5 Hấp Dẫn Hơn Bao Giờ Hết

Vũ Đình Vinh

Top 8 Tựa Game PS2 Từ Các Thương Hiệu Lớn Gây Thất Vọng Khó Quên

Vũ Đình Vinh

Esports Người Cao Tuổi Nhật Bản: Tekken 8 “Làm Nóng” Các Viện Dưỡng Lão!

Vũ Đình Vinh